TNTT-"Em khóc cạn nước mắt cũng không cứu được con nên mới để thi thể lại trong rừng", người mẹ vứt xác con trong bụi rậm ở Thái Nguyên nức nở kể.
Những người dân vẫn chưa hết bàng hoàng sau vụ việc mẹ vứt xác con trong bụi rậm phát hiện hôm 11/6, tại xã Tân Thành (huyện Phú Bình, tỉnh Thái Nguyên). Đau xót hơn ai hết là những người thân trong gia đình cháu Đỗ T.H. (SN 2013, ở xã Xuân Lương, Yên Thế, Bắc Giang) bởi họ không bao giờ nghĩ rằng, cháu gái của họ lại ra đi một cách đột ngột và thê thảm như vậy. Phần khác, người nhà của chị Đỗ T. T. (SN 1990, mẹ cháu H.) vừa tức giận nhưng cũng thương do T. thiếu suy nghĩ nên đã đem vứt xác cháu H. nơi rừng hoang khiến thi thể cháu không còn lành lặn.
Hiện trường nơi xảy ra vụ việc. |
Người mẹ bất hạnh, khóc cạn nước mắt cũng không thể cứu sống được con
Theo tìm hiểu của PV Kiến Thức, Đỗ T.T. (người mẹ vứt xác con) sinh ra trong một gia đình nhà nông nghèo ở xã Xuân Lương (Yên Thế, Bắc Giang) có hai anh chị em. Ngay từ nhỏ, cuộc sống của T. đã gặp phải không ít khó khăn vì mẹ mất sớm, bố đi bước nữa nên T. thiếu thốn nhiều về tình cảm gia đình.
T. không được ăn học đến nơi đến chốn. Học không hết cấp 1, cô gái “miền sơn cước” vội vàng chân ướt, chân ráo xách ba lô quần áo lên TP. Thái Nguyên kiếm việc làm, nung nấu ý định kiếm tiền mang về cho gia đình trang trải cuộc sống. Thế nhưng cuộc sống của T. đã khổ lại càng khổ hơn khi tình yêu của cô dành trọn cho người đàn ông nơi thành thị và hai người nhanh chóng tổ chức đám cưới. Tuy nhiên, hạnh phúc ngắn ngủi, chưa được bao lâu thì tan vỡ do người chồng bội bạc tình nghĩa.
T. lủi thủi quay trở lại cuộc sống là một thôn nữ, ngày ngày lên rừng xuống ruộng trồng cây, cày cấy cùng gia đình… Rồi T. bất ngờ có thai nhưng cô nhất quyết không chịu nói ra “tác giả” là ai? Sau 9 tháng 10 ngày mang nặng đẻ đau, T. đã sinh ra một bé gái kháu khỉnh (nạn nhân). Dù cuộc sống có nghèo khó, đói rách nhưng đi đến đâu T. cũng mang con theo bên mình.
Ngồi trong ngôi nhà che chắn bằng những vách tre, vách nứa, trao đổi với PV Kiến Thức, Đỗ T.T. khẽ cúi đầu, giọng từ từ kể lại: "Đến khoảng tháng 2/2016, em lên Phú Lương (Thái Nguyên) xin vào làm việc cho gia đình bà H. rồi ở trọ lại luôn (tưới cây cảnh). Đến ngày 1/6, cháu H. bị đau bụng nên em đã đưa cháu đi khám tại một bệnh viện tư nhân ở Thái Nguyên nhưng bị họ trả lại vì không cứu được. Em tiếp tục đưa con đi bệnh viện nhi nhưng các bác sĩ cũng bảo không cứu được do cháu bị bệnh đại tràng chức năng co thắt.
Đến khoảng 4h ngày 2/6, lúc ra ngoài tưới cây cảnh, em vẫn gọi vào xem con còn nói không nhưng mãi không thấy con trả lời. Khi vào trong nhà em chỉ biết ôm con mà khóc vì con đã tắt thở rồi. Sau đó em chạy ra gọi bà chủ nhà. Nhưng khi bà vào nhìn thấy thế bà bảo: Bây giờ nó như thế rồi thì mang nó về, ở đây không có chỗ chôn. Một lúc sau, xe ô tô đến, em cũng không biết là ai gọi, còn em chỉ biết ôm con và khóc. Xe đi đến xóm Đồng Ngoài (xã Tân Thành, huyện Phú Bình, Thái Nguyên) thì lái xe bảo dừng lại nghỉ. Em cũng ôm con xuống khỏi xe nhưng vừa bước ra khỏi cửa lái xe vội quay đầu đi mất. Em khóc cạn nước mắt cũng không cứu được con nên mới để thi thể lại trong rừng và đi ngược lại TP. Thái Nguyên làm phụ xây”.
Ngay sau khi trao đổi thông tin với phóng viên, chị T. xin phép và nhanh chóng chạy vào phía bếp nấu nồi cơm một cách lủi thủi. T. vẫn tỏ ra lạnh lùng, trên khuôn mặt không hề bộc lộ cảm xúc đau thương trước mặt mọi người. Tuy nhiên, qua quá trình lắng nghe T. kể lại mọi chuyện, PV vẫn cảm nhận được chút gì đó về tình cảm mẫu tử giữa T. và con gái. Nhưng có lẽ do hoàn cảnh quá nghèo khó, suy nghĩ chưa sâu, thiếu hiểu biết nên T. chỉ biết ngồi khóc cạn nước mắt mà chứng kiến con ra đi.
Chiều cùng ngày, thông tin với PV Kiến Thức, đại diện công an xã Xuân Lương (Yên Thế, Bắc Giang) cho biết: "Do T. rời khỏi địa bàn cư trú lâu mới quay trở lại nên các cán bộ trong xã nắm bắt được rất ít thông tin. Hầu như, T. đều bí mật về cuộc sống của mình, chỉ sau khi tiếp nhận được thông tin từ công an xã Tân Thành, lực lượng công an xã Xuân Lương mới biết đến vụ việc đau lòng xảy ra".
Được biết, ngay sau khi tiến hành làm các thủ tục khám nghiệm pháp y, lấy lời khai của T., đến tối 13/6, T. đã được lực lượng chức năng cho về nhà. Còn thi thể của cháu H., gia đình làm thủ tục tiếp nhận và đưa xác cháu về nơi an nghỉ cuối cùng tại địa phương.
Giấc mơ kỳ lạ dẫn đường người bà tìm ra thi thể cháu mình
Vượt hàng chục km từ khu đông dân cư ở xã Xuân Lương rẽ vào con đường làng nhỏ hẹp, thỉnh thoảng xuất hiện những ổ voi, ổ gà và phải đi qua những cung đường khúc khuỷu, hai bên đều là bụi cây rừng rậm, chúng tôi mới tìm đến được nhà bà Đỗ Thị Lượt (ở xã Xuân Lương, huyện Yên Thế, Bắc Giang - bà họ của nạn nhân). Bà Lượt là người phát hiện ra vụ việc rồi huy động mọi người đi tìm thi thể nạn nhân. Lúc này trời cũng đã xế chiều, dù chân tay đang bận công việc nhưng khi biết chúng tôi đến, bà Lượt không ngần ngại gác công việc lại, đứng dậy chia sẻ thông tin một cách thật thà.
Theo lời của bà Lượt, trước hôm 11/6, người thân của nạn nhân đều không biết việc cháu H. đã tử vong rồi bị mẹ vứt thi thể con trong bụi rậm. Thi thể của cháu chỉ được phát hiện khi người bà mơ thấy những giấc mơ kỳ lạ.
Bà Đỗ Thị Lượt kể lại giấc mơ kỳ lạ. Bà Lượt vừa xót thương cho đứa cháu xấu số, lại thêm giận chị T. thiếu suy nghĩ nên mới hành động vứt xác con trong bụi rậm làm nhiều người phẫn uất. |
“Hôm mùng 5/6, tôi ngủ và thường xuyên thấy xuất hiện trong đầu giấc mơ kỳ lạ, có đứa cháu chạy đến và bảo: “Bà ơi! Cứu cháu với”. Trong giấc mơ, khi tôi đến gần đứa cháu lại di chuyển ra xa rồi bóng nhỏ dần. Hôm sau tỉnh dậy, tôi ra đường gặp một đứa cháu cùng làng đi làm về, thấy tay nó bị kẹp gì đó chảy máu, tôi nghĩ có lẽ giấc mơ hôm qua liên quan đến nó.
Tuy nhiên, đến tối ngủ tôi lại tiếp tục mơ giấc mơ giống như hôm trước. Hôm sau, tôi sang nhà hàng xóm nghe thấy thông tin bảo con của cái T. bị mất rồi, tôi mới nghĩ ngay đến giấc mơ hai hôm trước rồi bảo mọi người cùng nhau đi tìm và đến được chỗ T. đang làm phụ xây ở trên TP. Thái Nguyên, hỏi chuyện mới biết đúng là cháu H. đã mất rồi”, bà Lượt nhớ lại.
Ngay sau khi thấy chị T. (mẹ cháu H.), bà Lượt cố gắng dò hỏi tin tức về cháu H. một cách nhẹ nhàng nhưng chị T. một mực bảo: “Cháu đã chết vì bệnh, được chôn cất rồi”. Linh tính mách bảo chuyện chẳng lành, bà Lượt vẫn đã cố gắng hỏi dò: “Cháu mất thì chôn ở đâu? Nếu cháu mất thật mày chôn nó ở đâu bảo cô để cô biết hoặc để cô báo cho mọi người ở gần đấy lo hương khói cho cháu, sau 3 năm rồi đón cháu về nhà”.
Bà Lượt cho biết, lúc gia đình bà đến được hiện trường, mọi người đều bàng hoàng và thật sự sốc vì trước mắt họ đúng là thi thể của cháu gái nhí nhảnh, thân thiện mà bấy lâu nay vẫn luôn được mọi người hết mực yêu quý đang phân hủy mạnh và không còn nguyên vẹn. Ban đầu, người nhà cháu H. định lặng lẽ đón thi thể của nạn nhân về an táng theo tập tục của địa phương nhưng do một số người dân hiếu kỳ kéo nhau đến xem đông, sau đó sự việc mới được báo cho lực lượng chức năng.
Trước đó, Kiến Thức đã đưa tin, khoảng 10h ngày 11/6, lực lượng công an xã Tân Thành nhận được thông tin của người dân báo phát hiện thi thể của một cháu bé 3 tuổi bị vứt trong bụi rậm, đang phân hủy mạnh. Ngay sau đó, lực lượng chức năng đã đến hiện trường tiến hành phong tỏa, bảo vệ hiện trường, đồng thời báo cáo vụ việc lên công an huyện Phú Bình.
Tại hiện trường, thi thể của nạn nhân không còn nguyên vẹn, đầu đã lìa khỏi cơ thể, cánh tay bên phải không có. Vụ việc xảy ra khiến nhiều người dân sống xung quanh khu vực bàng hoàng, sửng sốt.
Cơ quan chức năng tiếp tục điều tra, làm rõ.
(tổng hợp :báo kiến thức)
0 Nhận xét
Post a Comment